Thứ Tư, 17 tháng 10, 2012

Một cuộc điện thoại

vannguyen :Alo... lập: Alo ,ai đấy ? vannguyen :Thằng dở ,anh đây. Lap :Trời ! anh ạ , lâu quá ko thấy anh gọi cho bọn em , kể từ hôm thằng Quân khùng mở quán , mà em thì không dám gọi sợ anh bận . anh của em độ này thế nào? em v.. vannguyen : Con lợn , mày định nói hết phần anh à. tổ cha mị Lap : Oi , anh lại nóng ,em có dám đâu , lâu quá nên định hỏi mấy câu m.. vannguyen : Đit mạ ,mày bảo đóng blog nên mấy đứa quân của anh nó nhao nhao nhờ anh hỏi xem thế nào ,anh nói luôn : thằng Lập già thì vua nói trước quên sau ,nhổ nứoc bọt ra rồi lại liếm là chuyện thường ngày ,việc địt gì phải quan tâm. Lap : Hehe , anh chỉ đựoc cái nói đúng ,nhưng ai lại nặng lời với em út thế ,dù sao em cũng số má. vannguyen : Số mày chỉ dọa người khác thôi nhé ,với anh có khi còn đéo bằng cái lông dái. nhưng tóm lại mày định thế nào thì nên rõ ràng chứ cứ thế này sau có ai hỏi về mày , tao mà nói : Địt biết. thì mày chỉ có ra đảo viết văn nhé ,con chó ạ. lap : vâng vâng ,em hiểu mà ,em xin lỗi , có gì anh nhớ nói giúp , em thật lòng mà . làm quân của anh là may cả mấy đời của nhà em ,sao dám làm bậy đươc vannguyen :đéo nói nhiều ,anh cúp máy đây. Lap : vâng ,em chào anh ạ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét